Khoảng 1-2 năm trước mình cũng tự đặt câu hỏi này. Vì sao người quen thì nhiều quá, đi đâu cũng thấy, nhưng người thân thiết thì chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Có người nói, "Ôi, người thân thiết đâu cần nhiều, vài ba đứa là đủ."
Có người nói, "Gia đình quan trọng hơn tất cả."
Mình thấy ai nói cũng đúng hết, nhưng mình lúc nào cũng tự yêu cầu bản thân phải nhìn lên. Tại sao một số người được rất nhiều người yêu quý, trân trọng họ? Tại sao mình không được như vậy.
Mình rất là tin vào nhân quả. Gieo nhân gì, gặt quả đấy. Nhưng hiểu câu này theo nghĩa tích cực ấy. Mình muốn gặt các mối quan hệ tốt thì phải gieo hạt cho các mối quan hệ đó.
Cũng nhờ làm kinh doanh chuyên về đào tạo con người nên mình mới có môi trường để luyện kỹ năng này, vài năm gần đây các mối quan hệ xung quanh cải thiện rất nhiều.
Khó nhất là học được cách yêu thương người khác, thấu hiểu họ, và trao giá trị cho họ. Mấy việc này đâu có dễ làm. Nhưng đã làm được rồi thì là người rất là hạnh phúc.
The 2-percenter